Trở lại thăm người, Huế giữa Đông
Trời tuy chả nắng vẫn tươi hồng
Âm thầm Ngự đỉnh trưa còn ngóng
Thấp thỏm Hương làn muộn cũng trông
Nghĩa nặng bao đời luôn tỏa ấm
Tình sâu bấy thuở mãi ươm nồng
Nay thuyền cập bến lòng vui vẻ
Sóng vỗ êm đềm khỏa nhẹ sông.
(ngũ độ thanh)