Nỗi khổ từ đây gánh một mình
Mưa vầy bão dập vút hồn kinh
Nhà nghiêng hết mộng ươm chồi nghĩa
Ngõ vắng màng khơi phủi bụi tình
Mấy thuở ven đường ôm hận rũ
Bao mùa giữa phố gượng cười xinh
Làm sao mãn kiếp?, ơi chàng CUỘI
Cứ mãi này trôi.. khỏi luận bình
Họa thơ Nắng Xuân
02/10/2014