Hoa hồng cũ nhạt chẳng người ưa
Cảnh úa, hường ôi cũng lặng thừa
Đắng bởi dông dài thương sự đã
Cay vì gắng gượng biểu đời chưa
Còn vương sóng nổi, khi lòng vựa
Ngẫm khởi đường mơ, lúc dạ vừa
Quạnh quẽ thân già ôm gối mỏng
Tâm hồn trống trải độ mành thưa
Cảnh úa, hường ôi cũng lặng thừa
Đắng bởi dông dài thương sự đã
Cay vì gắng gượng biểu đời chưa
Còn vương sóng nổi, khi lòng vựa
Ngẫm khởi đường mơ, lúc dạ vừa
Quạnh quẽ thân già ôm gối mỏng
Tâm hồn trống trải độ mành thưa