(Nđt, bát láy)
Còng lưng nặng gánh hẩm hiu đời
Lặng lẽ thân nghèo… chửa phút vơi
Mỏi mắt quằn vai thờ thẫn gọi
Chồn chân rạc gối ngẩn ngơ mời
Thương bà rã rượi còn bao sức
Ngẫm cụ bơ phờ chẳng mấy hơi.
Nghĩa cháu tình con mờ mịt nhỉ?
Dầm mưa dãi nắng chỏng chơ trời!
Lặng lẽ thân nghèo… chửa phút vơi
Mỏi mắt quằn vai thờ thẫn gọi
Chồn chân rạc gối ngẩn ngơ mời
Thương bà rã rượi còn bao sức
Ngẫm cụ bơ phờ chẳng mấy hơi.
Nghĩa cháu tình con mờ mịt nhỉ?
Dầm mưa dãi nắng chỏng chơ trời!